Trang chu

Cristiano Ronaldo dos Santos Aveiro GOIH ComM (phát âm tiếng Bồ Đào Nha: [kɾiʃˈtjɐnu ʁɔˈnaldu]; sinh ngày 5 tháng 2 năm 1985) là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp người Bồ Đào Nha hiện đang thi đấu ở vị trí tiền đạo và là đội trưởng của câu lạc bộ Saudi Pro League Al Nassr và đội tuyển bóng đá quốc gia Bồ Đào Nha. Được coi là một trong những cầu thủ vĩ đại nhất mọi thời đại, Ronaldo là chủ nhân của 5 Quả bóng vàng[ghi chú 3] và 4 Chiếc giày vàng châu Âu. Anh đã giành được 33 danh hiệu trong sự nghiệp của mình, bao gồm 7 chức vô địch quốc gia, 5 UEFA Champions League, 1 UEFA European Championship và 1 UEFA Nations League. Ronaldo nắm giữ kỷ lục có số lần ra sân nhiều nhất (183), nhiều bàn thắng nhất (140) và nhiều pha kiến tạo nhất (42) ở Champions League, nhiều bàn thắng nhất ở giải vô địch châu Âu (14), nhiều bàn thắng quốc tế nhất (128) và có số lần ra sân quốc tế nhiều nhất (206). Anh là một trong số ít những cầu thủ đã có hơn 1.100 lần ra sân và đã ghi hơn 800 bàn thắng chính thức trong sự nghiệp cho câu lạc bộ và đội tuyển quốc gia, giúp anh trở thành cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất mọi thời đại.

Ronaldo bắt đầu sự nghiệp chuyên nghiệp của mình trong màu áo Sporting CP, trước khi ký hợp đồng với Manchester United vào năm 2003, giành FA Cup trong mùa giải đầu tiên. Anh sau đó liên tiếp giành được ba chức vô địch Premier League, Champions League và FIFA Club World Cup; ở tuổi 23, anh đã giành được Quả bóng vàng đầu tiên. Ronaldo là thương vụ chuyển nhượng đắt giá nhất thế giới bóng đá thời điểm đó khi anh ký hợp đồng với Real Madrid vào năm 2009 với giá trị chuyển nhượng 94 triệu euro (80 triệu bảng). Anh đóng vai trò quan trọng và tạo thành bộ ba tấn công cùng Karim Benzema và Gareth Bale, giúp Real giành bốn chức vô địch Champions League từ 2014 đến 2018, bao gồm cả La Décima. Trong khoảng thời gian này, Ronaldo đã liên tiếp giành Quả bóng vàng vào các năm 2013 và 2014, một lần nữa vào các năm 2016 và 2017, đồng thời ba lần về nhì sau Lionel Messi, đối thủ được coi là lớn nhất trong sự nghiệp của mình. Anh cũng trở thành cầu thủ ghi bàn nhiều nhất mọi thời đại của câu lạc bộ và cầu thủ ghi bàn nhiều nhất mọi thời đại ở đấu trường Champions League, đồng thời còn là vua phá lưới của giải đấu này trong sáu mùa giải liên tiếp từ 2012 đến 2018. Cùng với Real, Ronaldo đã giành được hai chức vô địch La Liga, hai Copa del Rey, bốn Champions League, ba Siêu cúp UEFA và ba Club World Cup. Năm 2018, anh ký hợp đồng với Juventus với giá trị chuyển nhượng ban đầu là 100 triệu euro (88 triệu bảng Anh), thương vụ chuyển nhượng đắt giá nhất cho một câu lạc bộ Ý và cho một cầu thủ trên 30 tuổi. Anh đã giành được hai chức vô địch Serie A, hai Supercoppa Italiana và một Coppa Italia, trở thành Cầu thủ xuất sắc nhất Serie A và là cầu thủ bóng đá đầu tiên kết thúc mùa giải với tư cách Vua phá lưới ở các giải vô địch quốc gia Anh, Tây Ban Nha và Ý. Anh trở lại Manchester United vào năm 2021, hoàn thành mùa giải đầu tiên duy nhất của mình với tư cách là cầu thủ ghi bàn hàng đầu của câu lạc bộ, trước khi anh bị chấm dứt hợp đồng vào năm 2022. Năm 2023, Ronaldo ký hợp đồng với câu lạc bộ Al Nassr tại Saudi Pro League.

Ronaldo đã có trận ra mắt cho đội tuyển quốc gia Bồ Đào Nha vào năm 2003 ở tuổi 18 và kể từ đó đến nay đã có 200 lần ra sân, anh trở thành cầu thủ khoác áo đội tuyển Bồ Đào Nha nhiều nhất. Với hơn 100 bàn thắng ở cấp độ quốc tế, anh cũng là tay săn bàn số một mọi thời đại của đất nước quê hương mình. Ronaldo đã góp mặt và lập công tại 11 giải đấu lớn; anh ghi bàn thắng quốc tế đầu tiên của mình tại Euro 2004, nơi anh đã giúp Bồ Đào Nha lọt vào trận chung kết. Anh đảm nhận băng đội trưởng của đội tuyển quốc gia vào tháng 7 năm 2008. Năm 2015, Ronaldo được Liên đoàn bóng đá Bồ Đào Nha bầu chọn là cầu thủ Bồ Đào Nha xuất sắc nhất mọi thời đại. Năm sau đó, anh đã dẫn dắt Bồ Đào Nha lên ngôi vô địch giải đấu lớn đầu tiên của họ tại Euro 2016, và nhận Chiếc giày bạc với tư cách cầu thủ ghi bàn nhiều thứ hai của giải. Anh cũng dẫn dắt họ giành chức vô địch UEFA Nations League vào năm 2019, và sau đó nhận Chiếc giày vàng với tư cách Vua phá lưới Euro 2020.

Là một trong những vận động viên nổi tiếng và được tiếp thị nhiều nhất thế giới, Ronaldo được Forbes xếp là vận động viên được trả lương cao nhất thế giới vào năm 2016 và 2017 cũng như là vận động viên nổi tiếng nhất thế giới bởi ESPN từ năm 2016 đến năm 2019. Đồng thời, Time xếp anh vào danh sách 100 người có ảnh hưởng nhất trên thế giới năm 2014.[8] Ronaldo là cầu thủ bóng đá đầu tiên, cũng như vận động viên thể thao thứ ba, kiếm được 1 tỷ đô la trong suốt sự nghiệp.[9]

Thiếu thời
Cristiano Ronaldo dos Santos Aveiro sinh ngày 5 tháng 2 năm 1985 ở São Pedro, Funchal, thủ phủ của hòn đảo Madeira thuộc Bồ Đào Nha và lớn lên tại Santo António.[10][11] Anh là con thứ tư và là con út của Maria Dolores dos Santos Viveiros da Aveiro, từng làm đầu bếp trong ngành công nghiệp khách sạn cũng như là một người giúp việc nhà,[12][13] và José Dinis Aveiro, một người làm vườn cho chính quyền địa phương tại Junta de Freguesia[ghi chú 4] của Santo António và còn làm thêm kit man[ghi chú 5] bán thời gian cho câu lạc bộ bóng đá Andorinha.[14][15][16] Bà cố nội của anh, Isabel da Piedade, một người phụ nữ gốc Phi, sinh ra trên đảo São Vicente tại Cape Verde khi đó đang là thuộc địa của Bồ Đào Nha, và đã chuyển đến đảo Madeira năm 16 tuổi.[17][18] Ronaldo có một người anh trai, Hugo và hai chị gái, Elma và Liliana Cátia “Katia”.[19] Anh được đặt tên theo nam diễn viên và Tổng thống Hoa Kỳ Ronald Reagan, người mà cha anh rất ngưỡng mộ.[20] Mẹ anh tiết lộ rằng bà từng muốn phá thai vì gia cảnh nghèo khó, cha anh nghiện rượu và đã có quá nhiều con, nhưng bác sĩ của bà đã từ chối thực hiện phẫu thuật.[21] Ronaldo lớn lên trong một gia đình nghèo khó theo đạo Công giáo, phải ở chung phòng với tất cả các anh chị của mình.[22]

Khi còn là một đứa trẻ, Ronaldo chơi cho Andorinha từ năm 1992 đến năm 1995,[23] nơi cha anh đang làm kit man,[14] và sau đó đã có hai năm tại Nacional. Năm 1997, ở tuổi 12, anh đã có ba ngày thử việc với Sporting CP rồi ký hợp đồng gia nhập câu lạc bộ này với mức phí 1.500 bảng.[24] Sau đó, anh chuyển từ Madeira đến Lisbon để gia nhập vào học viện trẻ của Sporting CP.[24] Năm 14 tuổi, trong khi đang gặp khó khăn với việc học ở trường Escola EB2 de Telheiras thuộc khu vực Telheiras của Lisbon, Ronaldo tin mình có khả năng thi đấu ở cấp độ bán chuyên nghiệp và đã thống nhất với mẹ mình cùng gia sư tại Sporting CP, Leonel Pontes,[25] về việc bỏ học để tập trung hoàn toàn vào bóng đá.[26][27] Đối mặt với cuộc sống học đường đầy rẫy khó khăn[28] và sống xa gia đình ở Madeira, anh đã không hoàn thành việc học sau lớp 6.[29][30] Dù được bạn bè trong trường yêu mến, anh đã bị đuổi học sau khi ném ghế vào một giáo viên, người mà Ronaldo cho là đã “không tôn trọng” anh.[26] Một năm sau, anh được chẩn đoán mắc chứng tim đập nhanh, một tình trạng bệnh có thể khiến anh phải từ bỏ việc chơi bóng.[31] Ronaldo trải qua cuộc phẫu thuật sử dụng tia laser đốt một số đường dẫn truyền trong tim để tim chỉ còn một đường dẫn nhịp duy nhất, điều này làm thay đổi nhịp tim lúc nghỉ của anh.[32] Anh được xuất viện vài giờ sau ca phẫu thuật và tiếp tục tập luyện vài ngày sau đó.[33][34] Vào năm 2021, mẹ của Ronaldo là Dolores Aveiro đã phát biểu trong một cuộc phỏng vấn trên kênh truyền hình chính thức của Sporting CP (Sporting TV) rằng con trai bà sẽ trở thành một thợ hồ nếu như không trở thành cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp.[35]

Sự nghiệp câu lạc bộ
Sporting CP

Những kỷ vật của Ronaldo tại bảo tàng Sporting CP
Ở tuổi 16, Ronaldo được tuyển vào đội trẻ của Sporting bởi huấn luyện viên đội một László Bölöni, người rất ấn tượng với khả năng rê dắt bóng của anh.[36] Sau đó, anh trở thành cầu thủ đầu tiên thi đấu cho các đội U-16, U-17, U-18, đội B và đội một của câu lạc bộ chỉ trong vòng một mùa giải.[24] Một năm sau, vào ngày 29 tháng 9 năm 2002, Ronaldo có trận ra mắt gặp Braga ở Primeira Liga và vào ngày 7 tháng 10 năm 2002, anh ghi hai bàn vào lưới Moreirense trong chiến thắng 3–0 của họ.[37] Trong suốt mùa giải 2002–03, người đại diện của Ronaldo đã đề xuất anh với huấn luyện viên Liverpool Gérard Houllier và chủ tịch Barcelona Joan Laporta.[38] Huấn luyện viên Arsène Wenger đã gặp anh tại sân nhà của Arsenal vào tháng 11 nhằm thảo luận về một thương vụ chuyển nhượng có thể xảy ra.[39]

Huấn luyện viên Manchester United Alex Ferguson quyết tâm phải mua bằng được Ronaldo, sau khi Sporting đánh bại United 3–1 tại lễ khánh thành sân vận động José Alvalade vào tháng 8 năm 2003. Ban đầu, Man United chỉ định ký hợp đồng với Ronaldo và sau đó cho Sporting mượn lại trong một năm.[40] Bị ấn tượng, các cầu thủ Manchester United đã thúc giục Ferguson nhanh chóng ký hợp đồng với anh. Sau trận đấu, Ferguson đồng ý trả cho Sporting 12,24 triệu bảng[40] để tận mắt nhìn thấy “một trong những cầu thủ trẻ thú vị nhất” mà ông từng chứng kiến.[41] Một thập kỷ sau khi anh rời câu lạc bộ, vào tháng 4 năm 2013, Sporting vinh danh Ronaldo bằng việc chọn anh trở thành thành viên thứ 100.000 của họ.[42]

Manchester United
2003–2007: Phát triển sự nghiệp và đột phá
“Đã có không ít cầu thủ được ca tụng là “George Best mới” trong nhiều năm qua, nhưng đây là lần đầu tiên bản thân tôi cảm thấy như được khen ngợi với danh xưng đó.”
—Cựu cầu thủ Manchester United George Best ca ngợi Cristiano Ronaldo 18 tuổi vào năm 2003.[43]
Ronaldo trở thành cầu thủ Bồ Đào Nha đầu tiên chơi cho Manchester United khi anh ký hợp đồng trước mùa giải 2003–04.[44] Phí chuyển nhượng 12,24 triệu bảng của Ronaldo vào thời điểm đó, đưa anh trở thành cầu thủ thiếu niên đắt giá nhất lịch sử bóng đá Anh.[45] Mặc dù ban đầu anh yêu cầu mặc áo số 28, số áo của anh ở Sporting, nhưng anh đã được nhận chiếc áo số 7 của câu lạc bộ, chiếc áo mà trước đó đã được mặc bởi các cầu thủ United nổi tiếng như George Best, Eric Cantona và David Beckham.[46] Việc khoác áo số 7 trở thành nguồn động lực lớn lao của Ronaldo.[47] Một nhân tố quan trọng ảnh hưởng đến sự thăng tiến của Ronaldo tại Anh được minh chứng là huấn luyện viên Alex Ferguson, người mà sau này anh nói: “Ông ấy là cha tôi trong lĩnh vực thể thao, một trong những nhân tố quan trọng và có ảnh hưởng nhất đến sự nghiệp của tôi.”[48]

Ronaldo chơi cho Manchester United trong trận đấu với Chelsea ở Premier League mùa giải 2005–06
Ronaldo có trận ra mắt tại Premier League trong chiến thắng 4–0 trên sân nhà trước Bolton Wanderers vào ngày 16 tháng 8 năm 2003, nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt khi anh vào sân thay cho Nicky Butt.[49] Màn trình diễn của anh còn nhận được lời khen có cánh từ George Best, người đã ca ngợi đây là “màn ra mắt thú vị nhất” mà ông từng xem.[43] Ronaldo ghi bàn thắng đầu tiên cho Manchester United từ một quả đá phạt trong chiến thắng 3–0 trước Portsmouth vào ngày 1 tháng 11.[50] Ronaldo tiếp tục ghi thêm ba bàn thắng nữa tại giải đấu này trong nửa sau mùa giải,[51] bàn thắng thứ tư là trong trận gặp Aston Villa vào ngày bế mạc mùa giải Premier League, trận đấu mà anh phải nhận thẻ đỏ lần đầu tiên.[52] Ronaldo kết thúc mùa giải đầu tiên của mình ở Anh bằng việc ghi bàn mở tỷ số trong chiến thắng 3–0 của United trước Millwall tại chung kết FA Cup 2004, giành được danh hiệu đầu tiên cho cá nhân anh.[53] Chuyên gia bóng đá của BBC Alan Hansen đã mô tả anh là ngôi sao của trận chung kết.[54] Báo chí Anh lúc bấy giờ liên tục chỉ trích Ronaldo vì những pha đảo chân “rườm rà” của anh nhằm cố gắng vượt qua cầu thủ đối phương,[55] tuy nhiên người đồng đội Gary Neville lại cho rằng anh “không phải là một cầu thủ chỉ biết phô diễn kỹ thuật, mà là một tài năng thật sự”, và dự đoán anh sẽ trở thành một cầu thủ đẳng cấp thế giới trong tương lai.[56]

“Cậu ta có một bộ kỹ năng chơi bóng rất tinh quái và đậm tính giải trí. Nhưng mọi thứ sẽ trở nên vô dụng nếu thiếu đi sự hiệu quả. Dù sao đi chăng nữa thì chúng ta cũng phải nhớ rằng chàng trai này mới chỉ 19 tuổi. Dẫu vậy, cậu ta vẫn vô cùng tài năng. Cậu ta sở hữu đôi chân thanh thoát và nếu có thể tạo ra những đường chuyền chuẩn xác cho đồng đội thì tương lai sẽ vô cùng sáng sủa.”
—Cựu chuyên gia bóng đá của BBC Alan Hansen bình luận về Ronaldo sau mùa giải đầu tiên của anh.[54]
Vào đầu năm 2005, Ronaldo đã chơi hai trong số những trận đấu hay nhất của mình ở mùa giải 2004–05, ghi một bàn và có một pha kiến tạo vào lưới Aston Villa và ghi hai bàn vào lưới đại kình địch Arsenal.[57][58] Anh đã chơi trọn vẹn 120 phút trong trận chung kết FA Cup 2005 với Arsenal, kết thúc với tỷ số hòa không bàn thắng, Man United để thua trong loạt sút luân lưu.[59] Ronaldo ghi bàn thắng thứ 1000 của Manchester United tại Premier League vào ngày 29 tháng 10, bàn thắng duy nhất của họ trong trận thua 4–1 trước Middlesbrough.[60] Vào tháng 11, anh ký bản hợp đồng mới có thời hạn đến năm 2010.[61] Ronaldo giành được danh hiệu thứ hai của mình ở Anh, Cúp Liên đoàn, sau khi ghi bàn thắng thứ ba trong chiến thắng 4–0 của United trước Wigan Athletic tại trận chung kết.[62]

Trong mùa giải thứ ba ở Anh, Ronaldo vướng vào một số rắc rối. Anh bị UEFA cấm thi đấu một trận vì hành vi giơ ngón giữa trước mặt cổ động viên Benfica,[63] và bị đuổi khỏi sân trong trận derby Manchester (thất bại 3–1) vì đá vào cầu thủ Manchester City Andy Cole (vốn là cựu cầu thủ United).[64] Ronaldo đã xảy ra xích mích với tiền đạo Ruud van Nistelrooy, người đã bày tỏ thái độ khó chịu trước lối chơi phô trương của anh.[65] Sau FIFA World Cup 2006, nơi anh góp phần khiến cho người đồng đội tại câu lạc bộ Wayne Rooney bị đuổi khỏi sân,[66] Ronaldo yêu cầu được ra đi, than thở về việc thiếu sự hỗ trợ từ câu lạc bộ sau sự việc vừa qua.[67] United bác bỏ khả năng anh rời câu lạc bộ.[68]

Mặc cho mối quan hệ bất ổn giữa anh với Rooney tại World Cup dẫn đến việc Ronaldo bị la ó trong suốt mùa giải 2006–07,[69] đó vẫn là năm đột phá của anh, khi anh phá vỡ rào cản 20 bàn thắng và lần đầu tiên giành chức vô địch Premier League. Một nhân tố quan trọng dẫn đến thành công này là sự huấn luyện một-một với trợ lý huấn luyện viên René Meulensteen, người đã dạy anh cách làm cho bản thân mình trở nên khó đoán hơn, cải thiện tinh thần đồng đội, chủ động kiếm bóng và tận dụng các cơ hội ghi bàn thay vì chờ đợi cơ hội để ghi những bàn thắng đẹp mắt như trước đây.[70] Anh đã ghi ba cú đúp liên tiếp vào cuối tháng 12, trước Aston Villa (chiến thắng đưa United lên ngôi đầu bảng), Wigan Athletic và Reading.[71][72][73] Ronaldo được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất Premier League vào tháng 11 và tháng 12, trở thành cầu thủ thứ ba liên tiếp nhận được giải thưởng này.[74]

2007–2008: Thành công tập thể và cá nhân

Ronaldo trong một trận đấu ở Premier League mùa giải 2006–07
Tại vòng tứ kết UEFA Champions League 2006–07, Ronaldo ghi bàn trong trận đấu thứ 30 của anh ở giải đấu này,[75] lập cú đúp trong chiến thắng 7–1 trước Roma.[76] Anh ghi bàn trong bốn phút ở trận bán kết lượt đi với Milan,[77] kết thúc với chiến thắng 3–2, nhưng sau đó United để thua 3–0 lượt về tại San Siro.[78] Anh cũng giúp United lọt vào chung kết FA Cup 2007, nhưng bị Chelsea đánh bại với tỷ số 1–0.[79] Ronaldo ghi bàn thắng duy nhất trong trận derby Manchester vào ngày 5 tháng 5 năm 2007 (bàn thắng thứ 50 của anh cho câu lạc bộ), khi Manchester United giành chức vô địch Premier League lần đầu tiên sau bốn năm.[80] Nhờ những màn trình diễn ấn tượng của mình, anh đã nhận được một loạt các giải thưởng cá nhân trong mùa giải đó. Anh giành được các giải thưởng của Hiệp hội Cầu thủ Chuyên nghiệp bao gồm Cầu thủ xuất sắc nhất, Cầu thủ được người hâm mộ yêu thích nhất và Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất cũng như giải Cầu thủ xuất sắc nhất của Hiệp hội Nhà báo Bóng đá,[81][82] trở thành cầu thủ đầu tiên giành được cả bốn giải thưởng chính của PFA và FWA.[83] Mức lương câu lạc bộ của anh được tăng lên 120.000 bảng một tuần (tổng cộng 31 triệu bảng một năm) như một phần của bản hợp đồng 5 năm với United.[84] Ronaldo là á quân Quả bóng vàng 2007 sau Kaká,[85] anh còn đứng thứ ba trong cuộc chạy đua giành danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất năm 2007 của FIFA sau Kaká và Lionel Messi.[86]

Ronaldo lập hat-trick đầu tiên và duy nhất cho Manchester United trong chiến thắng 6–0 trước Newcastle United vào ngày 12 tháng 1 năm 2008, đưa United vươn lên ngôi đầu bảng xếp hạng Premier League.[87] Một tháng sau, vào ngày 19 tháng 3, anh đảm nhận băng đội trưởng United lần đầu tiên trong chiến thắng trên sân nhà trước Bolton, ghi cả hai bàn thắng của trận đấu.[88] Bàn thắng thứ hai của Ronaldo trong trận đấu này là bàn thắng thứ 33 của anh tại mùa giải đó, vượt qua 32 bàn thắng của George Best ở mùa giải 1967–68, thiết lập kỷ lục mới của câu lạc bộ về số bàn thắng ghi được trong một mùa giải bởi một tiền vệ.[89] Với 31 bàn thắng, anh giành được Chiếc giày vàng Premier League,[90] cũng như Chiếc giày vàng châu Âu, giúp anh trở thành cầu thủ chạy cánh đầu tiên giành được giải thưởng này.[91] Anh đồng thời nhận được giải thưởng Cầu thủ xuất sắc nhất năm của PFA và Cầu thủ xuất sắc nhất năm của FWA trong mùa giải thứ hai liên tiếp.[92][93] Tại vòng 16 đội UEFA Champions League, Ronaldo ghi bàn quyết định vào lưới Lyon, giúp United góp mặt ở tứ kết với tổng tỷ số 2–1,[94] anh ghi bàn thắng bằng đầu trong chiến thắng 3–0 tứ kết trước Roma.[95] United tiến đến trận chung kết gặp Chelsea ở Moskva, anh ghi bàn thắng mở tỷ số và thực hiện không thành công lượt sút của mình trong loạt luân lưu,[96] Manchester United lên ngôi vô địch.[97] Với tư cách là Vua phá lưới Champions League, Ronaldo được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất mùa bóng của UEFA.[98]

Anh đã ghi tổng cộng 42 bàn thắng trên mọi đấu trường trong mùa giải 2007–08, mùa giải thành công nhất của Ronaldo trong thời gian ở Anh. Ronaldo bị treo giò ba trận sau khi húc đầu vào một cầu thủ Portsmouth trong giai đoạn đầu mùa giải.[99] Có tin đồn cho rằng Ronaldo sẽ chuyển đến Real Madrid, United đã đệ đơn khiếu nại lên FIFA cáo buộc Madrid cố tình theo đuổi cầu thủ của họ, nhưng sau đó Madrid lên tiếng bác bỏ thông tin này.[100] Chủ tịch FIFA Sepp Blatter khẳng định rằng anh được phép rời câu lạc bộ chủ quản, mô tả nó là “chế độ nô lệ thời hiện đại”.[101] Bất chấp việc Ronaldo công khai ủng hộ Blatter,[102] anh vẫn ở lại United thêm một năm nữa.[103]

2008–2009: Mùa giải cuối cùng và tiếp tục thành công

Ronaldo (áo đỏ) trong một trận đấu Premier League với Liverpool ở mùa giải cuối cùng của anh tại Manchester United
Trước mùa giải 2008–09, vào ngày 7 tháng 7, Ronaldo trải qua cuộc phẫu thuật mắt cá chân,[104] khiến anh phải nghỉ thi đấu trong 10 tuần.[105] Sau khi trở lại, anh ghi bàn thắng thứ 100 trên mọi đấu trường cho United bằng quả đá phạt trong chiến thắng 5–0 trước Stoke City vào ngày 15 tháng 11,[106] anh đã chọc thủng lưới tất cả 19 đội ở Premier League vào thời điểm đó.[107] Vào cuối năm 2008, Ronaldo giúp United giành chức vô địch FIFA Club World Cup 2008 tại Nhật Bản,[108] kiến tạo bàn thắng duy nhất vào lưới Liga de Quito ở chung kết và giành Quả bóng bạc.[109] Với Quả bóng vàng 2008 và Cầu thủ xuất sắc nhất năm 2008 của FIFA, Ronaldo trở thành cầu thủ United đầu tiên giành Quả bóng vàng kể từ George Best vào năm 1968,[110] và là cầu thủ Premier League đầu tiên được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất năm của FIFA.[111]

Bàn thắng ấn định tỷ số của anh trong trận lượt về với Porto, một cú sút xa 40m, đã mang về cho anh giải thưởng FIFA Puskás đầu tiên, do FIFA trao tặng để ghi nhận bàn thắng đẹp nhất năm;[112] sau đó anh gọi đây là bàn thắng đẹp nhất mà anh từng ghi được.[113] United tiến đến trận chung kết tại Rome,[114] anh thi đấu mờ nhạt trong thất bại 2–0 của United trước Barcelona.[115] Ronaldo kết thúc thời gian ở Anh với chín danh hiệu, khi United giành chức vô địch Premier League lần thứ ba liên tiếp và một Cúp Liên đoàn.[116][117] Anh kết thúc mùa giải với 26 bàn thắng trên mọi đấu trường, ít hơn 16 bàn và nhiều hơn bốn lần ra sân so với mùa giải trước.[118] Bàn thắng cuối cùng của anh cho United đến vào ngày 10 tháng 5 năm 2009 từ một quả đá phạt trong trận derby Manchester tại Old Trafford.[119]

Real Madrid

Ban đầu Ronaldo mặc áo số 9 trong mùa giải đầu tiên của anh tại Madrid. Sau khi Raúl rời câu lạc bộ, Ronaldo đã được trao lại chiếc áo số 7 trước mùa giải 2010–11.
Trước mùa giải 2009–10, Ronaldo gia nhập Real Madrid với mức phí chuyển nhượng kỷ lục thế giới vào thời điểm đó, 80 triệu bảng (94 triệu euro).[120] Hợp đồng của anh có thời hạn đến năm 2015, với mức lương 11 triệu euro mỗi mùa và có điều khoản mua đứt 1 tỷ euro.[121] Ít nhất 80.000 người hâm mộ đã tham dự buổi lễ ra mắt của anh tại Santiago Bernabéu, vượt qua kỷ lục 75.000 người hâm mộ đến chào đón Diego Maradona tại Napoli 25 năm về trước.[122] Kể từ khi Raúl mặc áo số 7 (số áo mà Ronaldo đã mặc ở United),[123] Ronaldo đã nhận chiếc áo số 9, được trao bởi cựu cầu thủ Madrid Alfredo Di Stéfano.[124]

2009–2013: Thương vụ chuyển nhượng kỷ lục thế giới và chức vô địch La Liga
Ronaldo có trận ra mắt tại La Liga vào ngày 29 tháng 8 năm 2009, gặp Deportivo La Coruña, anh ghi bàn từ chấm phạt đền trong chiến thắng 3–2 trên sân nhà của Madrid.[125] Anh ghi bàn mỗi trận trong số bốn trận đấu đầu tiên của mình với câu lạc bộ, là cầu thủ Madrid đầu tiên làm được điều đó.[126] Những bàn thắng đầu tiên của anh cho Real Madrid tại Champions League là hai quả đá phạt trực tiếp trong trận đấu đầu tiên vòng bảng với Zürich.[127] Khởi đầu ấn tượng của anh mùa giải đó đã bị gián đoạn khi anh dính chấn thương mắt cá chân vào tháng 10 trong khi thực hiện nghĩa vụ quốc gia, khiến anh phải ngồi ngoài trong bảy tuần.[128][129] Một tuần sau khi trở lại, anh nhận thẻ đỏ đầu tiên ở Tây Ban Nha trong trận đấu với Almería.[130] Giữa mùa giải, Ronaldo đứng thứ hai trong cuộc chạy đua giành danh hiệu Quả bóng vàng 2009 và Cầu thủ xuất sắc nhất năm 2009 của FIFA, sau Lionel Messi của Barcelona. Anh kết thúc mùa giải với 33 bàn thắng trên mọi đấu trường, bao gồm một cú hat-trick trong chiến thắng 4–1 trước Mallorca vào ngày 5 tháng 5 năm 2010, đây là cú hat-trick đầu tiên của anh tại Tây Ban Nha.[131][132] Mùa giải đầu tiên của anh tại Real Madrid kết thúc mà không giành được một danh hiệu nào.[133]

Sau sự ra đi của Raúl, Ronaldo đã được trao lại chiếc áo số 7 trước mùa giải 2010–11.[134] Lần đầu tiên trong sự nghiệp, anh ghi bốn bàn một trận trong chiến thắng 6–1 trước Racing Santander vào ngày 23 tháng 10.[135] Anh kết thúc chuỗi ghi bàn trong sáu trận đấu liên tiếp (ba ở La Liga, một ở Champions League và hai cho đội tuyển Bồ Đào Nha) với tổng số 11 bàn thắng, nhiều nhất trong một tháng. Ronaldo sau đó lập cú hat-trick vào lưới Athletic Bilbao, Levante, Villarreal và Málaga.[136][137][138] Bất chấp màn trình diễn của mình, anh đã không được đề cử Quả bóng vàng FIFA 2010 lần đầu tiên.[139]

Một trong chuỗi bốn trận Clásico liên tiếp trước đại kình địch Barcelona vào tháng 4 năm 2011, Ronaldo lập cú đúp để cân bằng kỷ lục ghi 42 bàn trên mọi đấu trường trong một mùa giải. Mặc dù anh không ghi bàn trong trận bán kết Champions League mà Madrid bị loại, nhưng anh đã thực hiện thành công quả phạt đền trong trận lượt về và ghi bàn thắng quyết định ở phút thứ 103 tại trận chung kết Copa del Rey 2011, giành danh hiệu đầu tiên của anh ở Tây Ban Nha.[140][141] Hai bàn thắng của anh trong trận đấu cuối cùng mùa giải, trước Almería, giúp anh trở thành cầu thủ đầu tiên tại La Liga ghi được 40 bàn thắng.[142] Ngoài danh hiệu Pichichi, Ronaldo còn giành được Chiếc giày vàng châu Âu lần thứ hai, trở thành cầu thủ đầu tiên giành được giải thưởng này ở cả hai giải đấu khác nhau.[143]

Ronaldo đã ghi 46 bàn trong chiến tích vô địch La Liga của Real Madrid ở mùa giải thứ ba của anh tại Tây Ban Nha.
Trong mùa giải tiếp theo, mùa 2011–12, Ronaldo đã vượt qua thành tích ghi bàn trước đó của chính mình với 60 bàn thắng trên mọi đấu trường.[144] Anh góp mặt trở lại trong đề cử Quả bóng vàng FIFA 2011, với vị trí á quân sau Messi, sau khi ghi hat-trick vào lưới Real Zaragoza, Rayo Vallecano, Málaga, Osasuna và Sevilla, đưa Madrid lên ngôi đầu bảng trong giai đoạn giữa mùa.[145][146][147]

Ronaldo giúp Real Madrid giành chức vô địch La Liga sớm lần đầu tiên sau 4 năm, với kỷ lục 100 điểm. Sau cú hat-trick vào lưới Levante, tiếp tục nới rộng khoảng cách điểm số với Barcelona,[148] anh ghi bàn thắng thứ 100 tại giải đấu cho Madrid trong chiến thắng 5–1 trước Real Sociedad vào ngày 24 tháng 3 năm 2012, một cột mốc mà anh đạt được chỉ sau 92 trận ra sân trong ba mùa giải, phá vỡ kỷ lục trước đó do Ferenc Puskás nắm giữ.[149] Một hat-trick khác trong trận derby Madrid với Atlético Madrid đã nâng tổng số bàn thắng tại giải đấu này của anh lên 40 bàn, bằng với số bàn thắng kỷ lục của anh ở mùa giải trước.[150] Bàn thắng cuối cùng của anh ở La Liga mùa giải đó vào lưới Mallorca, nâng tổng số bàn thắng của anh lên 46 bàn, kém 4 bàn so với kỷ lục vừa mới được thiết lập bởi Messi,[151] và anh được vinh danh là cầu thủ đầu tiên chọc thủng lưới tất cả 19 đội trong một mùa giải ở La Liga.[152]

Ronaldo bắt đầu mùa giải 2012–13 bằng việc giành chức vô địch Supercopa de España 2012, danh hiệu thứ ba của anh tại Tây Ban Nha. Với bàn thắng ở mỗi lượt trận của Ronaldo, Madrid đã giành Siêu cúp Tây Ban Nha nhờ luật bàn thắng trên sân khách sau trận hòa chung cuộc 4–4 trước Barcelona.[153] Mặc dù Ronaldo công khai bình luận rằng anh không hài lòng về “vấn đề chuyên môn” của câu lạc bộ, bằng chứng là việc anh không ăn mừng bàn thắng thứ 150 của mình cho Madrid,[154] tỷ lệ ghi bàn của anh không bị ảnh hưởng quá nhiều. Sau khi lập hat-trick, bao gồm hai quả phạt đền, vào lưới Deportivo La Coruña, anh ghi hat-trick đầu tiên ở Champions League trong chiến thắng 4–1 trước Ajax.[155] Bốn ngày sau, anh trở thành cầu thủ đầu tiên ghi bàn trong sáu trận Clásico liên tiếp khi lập một cú đúp trong trận hòa 2–2 tại Camp Nou.[156] Màn trình diễn của Ronaldo giúp anh một lần nữa đứng thứ hai trong cuộc chạy đua giành Quả bóng vàng FIFA 2012, sau người đã giành giải thưởng này 4 lần Messi.[157]